Mối tình đầu của tui

Nhiều người đọc bài "Ông thầy bất đắc dĩ của tui" gọi điện hỏi tui hoài: “Cô Hải Yến có phải mối tình đầu của Dr. Thanh không?”. Thiệt tình là không. Mối tình đầu của tui với một em tên là Lan. Đang bận búa xua nhưng bạn bè hỏi, kể luôn.

Như tui đã kể, hồi  năm 69-70 chi đó tui nhảy như cóc hết trường này, lớp kia, bị kỷ luật vì tội đánh lộn, phá phách…gần như cơm bữa. Ở nhà ba tui hầu như không hay biết gì, ông mất kiểm soát tui từ hồi qua học các trường Việt Nam. Ông vẫn yên trí chu cấp tiền hàng tháng, dù tui có bỏ học lấy tiền kéo bạn bè đi ăn xài.

Một bữa, thấy mình nói láo quá cũng tội ông già. Tui về nói với ổng : 
  – Thôi ba, không thèm học nữa đâu. Con ở nhà phụ ba kiếm tiền.
Tưởng đâu bị ông la, nhưng ông vẫn giả bộ lui cui làm việc:
  – Ờ… Cả dòng họ tao học dốt, thêm một đứa dốt như mày cũng có sao đâu. Coi như bao nhiêu tiền lỡ cho mày ăn học làm rớt xuống sông xuống biển…

Câu nói của ông làm tôi tự ái. Tự nhiên thấy nhục. Hoá ra mình là thằng con không ra gì, ăn chơi trên mồ hôi nước mắt của gia đình. Nếu như ông mắng chửi, có khi tui cũng lì mặt, buông trôi bỏ học luôn. Vậy là tui quyết tâm trở lại trường, để ba không nghĩ tui là đứa bỏ đi. 

Tui nói với một thằng bạn cùng trường Đạt Đức với tui, tên thằng Tòng :
 – Ê Tòng…Kiếm đại lớp nào, nhảy cóc luôn mấy lớp đi mày. Kỳ này tụi mình ráng học cho ngon lành nghe…
Thằng Tòng ngơ ngác nhìn tui :
 – Điên hả mày? Học làm quái gì. Đi bụi sướng hơn.
Bỗng nó reo lên :
 – Ê, không. Lại đây, lại đây… Tao để ý thấy trên lớp kia có nhỏ tên Lan đẹp lắm, hoa khôi đó mày. Giờ tao với mày giả bộ xin vô học, rồi tiện tay cua nó luôn…

Tui chưa từng có ý cua gái, nhưng nghe nó nói cũng lọt tai muốn thử. Lại nghe nó bảo em là hoa khôi của trường “Ngon quá trời luôn!” Tui Ok gật đầu luôn. 

Lần đầu tiên gặp mặt Lan tui đứng sững như trời trồng. Nàng đẹp thật, dáng dong dỏng cao, nước da trắng hồng, tóc xõa ngang vai. Đặc biệt là đôi mắt lúc nào cũng như đang cười. 

Con gái tuổi mộng mơ mới lớn thường ấn tượng với những thằng con trai phá phách, chắc Lan đã nghe đám bạn gái xì xào về thằng Thanh to con siêu quậy. Biết tui thầm đưa mắt để ý, nàng luôn khéo chấm nhẹ chút son màu cà cho môi thêm đỏ, đi đứng điệu đàng hơn và mỗi ngày đến lớp lại thay quần áo mới. 

Tui run run mỗi khi kiếm cớ đến rủ nàng đi học. Tui thường quăng luôn chiếc xe cạnh nhà nàng, trên đường Thích Quảng Đức, rồi hai đứa cùng nhau đi bộ, chuyện trò ríu rít như chim. Có bữa không kìm được cảm xúc, tui liều lĩnh ôm ghì nàng ngay trên đường tới lớp. Nụ hôn đầu đời sao quá ngọt ngào. Nhiều ngày sau trên mặt tôi vẫn cảm giác phảng phất thơm thơm mùi con gái.


Ảnh lấy từ mạng, không phải ảnh của tui

Tui còn nhớ lúc đón nhận nụ hôn Lan lả đi như không bước nổi, buông ngay cặp xách xuống đường, run lẩy bẩy trong vòng tay tui. Nàng thì thào: “Trời ơi, sao Thanh gan quá…” Nàng dùng hết sức đẩy nhẹ tui ra, rồi cứ thế cắm đầu chạy. Tui phóng đuổi theo và tụi tui lại hôn nhau quên trời quên đất…

Mấy người qua đường nhìn tui lắc đầu, quay ngoắt đi. Thời bấy giờ ngay cả người lớn cũng không có cảnh tỏ tình hôn nhau giữa thanh thiên bạch nhật. Chắc chỉ có đám trẻ con mới lớn dám ôm ghì nhau bất chợt, quên hết những gì xung quanh. 

Khi vô lớp học chúng tôi ngượng ngùng giả bộ xa cách, tránh nhìn vào mắt nhau, nhưng thỉnh thoảng tui thấy mặt nàng lại đỏ bừng lên. Tui sướng mê đi.

Dừng tại đây, lần sau kể tiếp. Câu view phải vậy chớ!

Trần Quí Thanh
Rate this post

Bài viết liên quan

0 Comments

  • · Edit

    mối tình đầu quá đẹp luôn Sếp,thời đó là Sếp Gan quá, ước gì cũng được như Sếp

    Reply
    • · Edit

      Cảm ơn cháu đã chia sẻ. Mối tình đầu của bất cứ ai cũng đẹp cũng lung lịnh, nhớ đời cháu ạ.

      Reply
    • · Edit

      Cảm ơn anh đã chia sẻ. Thực ra có được cái hôn cũng phải liều, chứ tui cũng sợ lắm. Cái gan trong câu: “Có gan làm giàu” khác hoàn toàn với cái gan trong yêu đương. Gan trong yêu đương thiên về cảm, gan trong làm giàu thiên về lý. Vì thế nhiều người gan to trong yêu đương lại không thể làm giàu nhờ cái gan ấy. Buôn chuyện cho vui vậy thôi. Chúc anh vui khoẻ.

      Reply
  • · Edit

    Nhìn anh bên ngoài gai góc như thế nhưng khi viết văn sao lãng mạn vậy. Mối tình đầu dễ thương…

    Reply
    • · Edit

      Thì cũng như quả mít vậy, ngoài vỏ xù xì vậy chớ trong ruột nó thơm ngon, ngọt lắm. Cảm ơn bạn đã để mắt tới blog tui, chúc vui khoẻ nhé!

      Reply
  • Ôi con ngưỡng mộ chú thì từ lâu rồi nhưng hôm nay đọc mối tình đầu của chú quả thật quá quá hâm mộ luôn, vì ở thời đó mà lãng mạn như vậy thường con chỉ thấy trong phim thôi ạ, hihi. Con sẽ đợi đọc tiếp phần 2 ạ

    Reply
    • · Edit

      Nói lãng mạn cũng được mà liều mạng cũng được. Có lẽ cái thời 16, 17 tuổi rất con nít của chú thì liều mạng đúng hơn là lãng mạn.

      Reply
  • Ha ha, thì ra – thảo nào – hèn chi – nghi nghi – ngờ ngợ…từ em Lan Đạt Đức thời xưa đến thời nay mỗi lần thấy em nữ nào tên Lan ngồi gần, diện mạo anh nhìn giống như đang làm thơ dzậy.

    Reply
    • · Edit

      Lan chỉ là cái tên mượn tạm, sợ người thật phật lòng. Tui ngồi với em nào xinh đẹp mặt mày không giống nhà thơ. Có vậy mới gọi là men lì… lợm!

      Reply
  • Tình cờ đọc bài bình về GS Nguyện rồi lân qua đọc bài chú, rồi mới biết đến blog chủa chú. Thú thật, lần đầu tiên cháu xem blog, và cháu nói thật lòng là … cảm rồi đó. Chúc chú luôn khỏe để có những bài viết hay. Thế nhé, chào chú.

    Reply
    • · Edit

      Chú rất mừng khi Cao Tuấn cảm được blog của chú. Blog người già lập ra để chia sẻ, được lớp trẻ động viên khích lệ tưởng như mình trẻ lại một lần nữa. Cảm ơn cháu rất nhều.

      Reply

Bình luận

Required fields are marked *