Không sợ thất bại, không gì là không thể và không thể không học

Trần Quí Thanh

 

—–

Anh Thanh mến!

Tui Tráng nè, anh còn nhớ hôn? Tui viết thư cho anh hồi tháng 5/ 2017, vụ dưa hấu với thịt heo rớt giá đó, anh có trả lời trên blog của anh, nhớ hôn?

Bữa nay sực nhớ ngày 15/10 nên viết thư này mừng tuổi anh, mừng tuổi Tân Hiệp Phát.

Giờ là câu hỏi của tui nè: Sau 24 năm xây dựng và phát triển THP, điều gì quan trọng nhất anh gởi lại cho hậu sinh? Điều gì tâm đắc nhất anh muốn chia sẻ với đồng nghiệp?

Chúc anh mạnh giỏi, mạnh giỏi, đại mạnh giỏi!

Trần Xuân Tráng ( Sài Gòn): trantrang@yahoo.com

—–

Anh Trần Xuân Tráng mến!

Cám ơn anh đã nhớ đến ngày sinh nhật  của Tân Hiệp Phát, cuộc đời đôi khi nhận một lời từ bạn bè thế này cũng đã là ấm áp, đâu cần gì to tát phải không anh.

Nhiều lần có dịp trao đổi với sinh viên, doanh nhân trẻ, các bạn cũng hỏi tui câu này, và có lẽ, ai trong chúng ta cũng thường tự vấn về sự thành công hay nuối tiếc gì đó sau một chặng dài trong hành trình của đời mình. Tui cũng như mọi người, trăn trở, suy tư về bản thân, một chặng đường 24 năm tất nhiên có quá nhiều điều được đúc kết, xin mạnh dạn chia sẻ với anh thế này.

Trước hết tui xin nói thiệt bụng với anh là tui không có sự nuối tiếc nào. Với tui, không lấy thành bại mà luận anh hùng, mà lấy sự dấn thân một cách quyết liệt, với tất cả niềm đam mê cho nghiệp doanh nhân của mình. Với tui, thực lòng là tôi đã nỗ lực hết sức, không ân hận vì mình đã từng lười biếng hay dễ dãi với bản thân. Có những khi không thành công, tui không xem đó là sự thử thách để vượt qua. Tui đã có gắng suốt đời mình để vượt qua nhiều thác ghềnh anh ạ. Cho nên, bài học tui chia sẻ với anh chính là: Đừng sợ thất bại.

Tính tui đã làm là làm tới, nói tui liều mạng cũng được, khen tui dám đột phá cũng không sai. Nhưng tui nói thiệt với anh nhé, chỉ khi dám chơi một cuộc chơi thật táo bạo thì mới có sự thay đổi khác biệt. Tui lấy một ví dụ thôi, nếu như tui không quyết cái rụp đầu tư dây chuyền công nghệ Aseptic thì không có sự thành công của Tân Hiệp Phát hôm nay. Bài học tui rút ra cho chính mình trong sự liều mạng này bằng slogan của Tân Hiệp Phát là: “Không gì là không thể”.

Tui dân bách khoa, kỹ sư máy móc cơ khí thì biết gì về kinh doanh, nên khi bước vào thương trường, mọi thứ gần như học lại từ đầu. Tui mày mò tự học, tìm thầy để học, càng học càng thấy mình có nhiều lỗ hổng về kiến thức kinh doanh. Tui đi học tiến sĩ về marketing để nắm chắc thêm về kiến thức về quản trị kinh doanh và chuyên sâu hơn về lĩnh vực tiếp thị thị trường. Rồi còn biết bao nhiêu thứ khác mà doanh nhân Việt Nam còn xa lạ, tui tích luỹ từ từ và cố gắng vận dụng vào thực tiễn, từ thực tiễn tui lộn ngược lại lý thuyết, cứ vậy để tìm ra các giải pháp hay hệ thống quản trị điều hành doanh nghiệp cho riêng mình. Đây là bài học về sự học, doanh nhân trí thức luôn là đội ngũ nòng cốt của đất nước. Tui luôn nói với nhân viên Tân Hiệp Phát: Học hỏi không ngừng.

Trên đây là ba bài học tui tự rút ra cho mình trong cuộc đời doanh nhân của tui cũng như sau 24 năm điều hành Tân Hiệp Phát, hy vọng anh chia sẻ được với tui.

Trần Quí Thanh

(Hãy gửi thư cho tôi: tranquithanh1953@gmail.com)

Rate this post

Bài viết liên quan

Bình luận

Required fields are marked *