Thời xưa, có một vị phu nhân tính tình nóng nảy, hay tức giận. Một ngày nọ, bà đến tìm một vị cao tăng để thỉnh giáo.
Vị cao tăng đưa bà đến một căn phòng yên tĩnh, khóa trái cửa lại rồi bỏ đi. Vị phu nhân nọ tức giận lớn tiếng mắng chửi vị cao tăng, nhưng vị cao tăng này mặc kệ.
Sau đó, bà lại quay sang cầu xin, vị cao tăng vẫn làm như không nghe thấy… không tức giận,
Cuối cùng, vị phu nhân nọ im lặng, cao tăng đến bên ngoài cửa hỏi bà: “Bà còn tức giận không?”.
Phu nhân trả lời: “Tôi chỉ tức giận chính bản thân mình sao lại đến cái nơi quái quỷ này để bị nhốt ở đây cơ chứ?”.
Vị cao tăng phẩy tay áo bỏ đi: “Ngay cả bản thân mình cũng không chịu tha thứ thì sao có thể bình tâm lại được?”.
Một lúc sau, vị cao tăng quay lại hỏi: “Bà còn tức giận không?”.
Vị phu nhân nói: “Không tức giận nữa”.
Vị cao tăng hỏi: “Vì sao?”.
Vị phụ nhân đáp: “Tức giận cũng chẳng có tác dụng gì!”.
Vị cao tăng lại bỏ đi.
Lần thứ ba, vị cao tăng đến trước cửa, phu nhân liền nói rằng: “Tôi không tức giận nữa, bởi vì chẳng đáng”.
Vị cao tăng cười nói: “Bà còn biết đáng hay không đáng, xem ra trong lòng vẫn còn nguồn gốc tức giận đấy”.
Khi bóng của cao tăng xuất hiện bên ngoài cửa trong ánh chiều tà, vị phu nhân nọ hỏi: “Thưa đại sư, thế nào là tức giận?”. Vị cao tăng hất chén trà trong tay xuống đất, phu nhân ngẫm nghĩ hồi lâu thì ngộ ra rồi từ biệt ra về.
Kết: Cuộc sống cũng giống như chén trà trong tay vị cao tăng vậy, chỉ trong tích tắc sẽ hóa thành bùn đất. Ngắn ngủi như thế, vì vậy có điều gì đáng để chúng ta mất thời gian tức giận chứ?
Chắc hẳn mỗi người chúng ta, ai cũng đều từng tức giận, chẳng qua là vì hơn thua cao thấp, mạnh yếu, tranh qua giành lại cũng chẳng ai là người chiến thắng cuối cùng cả.
Bạn thắng ai đó trong việc này, không chừng việc khác bạn lại thua họ, thua rồi thắng, thắng rồi thua…
Khi bạn nhắm mắt từ biệt thế gian này, bạn cũng giống như bất cứ ai trên cõi đời này thôi: Hai bàn tay trắng, không có gì cả.
Con người sống trên đời quan trọng nhất là làm những việc mình thích và có ý nghĩa, đừng mất thời gian vào việc tranh giành hơn thua, đừng cứ mở miệng ra là “nói cho hả giận”, “tranh cho tới cùng”.
Những ai thật sự biết tu dưỡng, sẽ nén lại cơn tức giận, bởi vì tức giận là do tranh giành, không tranh giành thì sẽ không tức giận, chỉ có không tức giận thì bạn mới làm được tốt mọi việc, cũng chỉ có không tức giận bạn mới sống khỏe mạnh.