Madam Nụ
Tôi gửi lại năm cũ một LỜI XIN LỖI. Lời xin lỗi cho tất cả những ai tôi từng làm tổn thương.
Xin lỗi vì trong khoảnh khắc nào đó, tôi đã không kìm cái tôi mà bật ra những lời không hay.
Xin lỗi vì tôi đã để cảm xúc bộc phát mà làm vài hành động chưa đẹp.
Xin lỗi vì đã khiến ai đó buồn bã, bực bội hay khó chịu.
Tôi không muốn mang theo sự ghét bỏ sang năm mới, nên mong rằng năm cũ nhận lời xin lỗi từ tôi.
Tôi gửi lại năm cũ SỰ THA THỨ. Tha thứ cho những ai vô tình hay cố ý làm tôi buồn lòng. Tôi không muốn mang vác tâm sân hận sang năm mới, nên tôi học cách trao tặng sự thứ tha. Ngay cả khi những người làm tôi tổn thương không hề biết vết thương của tôi lớn cỡ nào, ngay cả khi tôi chưa nhận được lời xin lỗi hay bù đắp tử tế, tôi vẫn sẽ tha thứ, không phải vì ai, mà vì tâm tôi cần bình yên.
Tôi gửi lại năm cũ những NỖI BUỒN. Tôi nào phải gỗ đá không cảm xúc, cũng biết chòng chành tâm can những ngày trời xám xịt và đầy giông tố. Nhưng tôi biết, chuyện gì đến cũng vì nó cần đến, nếu tôi không biết tự bẩy mình trước khi chìm nghỉm vào nỗi buồn, tôi sẽ chẳng được thấy cầu vồng ngày trời quang rực rỡ ra sao.
Tôi sẽ mang KHÓ KHĂN sang năm mới và dùng KIÊN CƯỜNG để giải quyết, còn “nỗi buồn” năm cũ nhận lại giùm tôi. Năm cũ tôi đi qua, có thể không phải một năm nhiều thành tựu, có thể bao điều tôi muốn vẫn chưa thành hiện thực, có thể còn rất nhiều tiếc nuối, nhưng năm cũ trao cho tôi những cơ hội trải nghiệm, học hỏi thêm vài thứ, cơ duyên quen biết thêm nhiều người. Và quan trọng nhất, tôi biết rằng thân xác này lại tăng thêm 1 tuổi, nên phải cố gắng để phần tâm hồn cũng được trưởng thành hơn.
Tôi muốn gửi nhiều lời nhắn nhủ nhất đến… chính mình.
Tôi không hoàn hảo, cũng không cố trở nên hoàn hảo, chỉ mong mình có thể sống ngày hôm nay tốt hơn ngày hôm trước. Thế nhưng “nghĩ” là một chuyện, “làm” được hay không lại là việc khác.
Tôi vẫn còn thức khuya tàn phá sức khỏe, ăn uống thất thường gây hại dạ dày, để cơn lười thao túng mà biếng nhác thể thao, rồi lại lãng phí quá nhiều thời gian cho mạng xã hội. Tôi cảm thấy vô cùng có lỗi vì đã chăm sóc bản thân chưa thực sự tốt. Hơn ai hết, tôi cần nhận được sự tha thứ cho chính mình, thật chẳng vui chút nào nếu bắt đầu một năm mới với những suy nghĩ dày vò bản thân, đúng không?
Tôi đã bước sang năm mới rồi…Tôi mang theo NIỀM VUI với vài thành công nho nhỏ để giữ được SỰ TỰ TIN vào bản thân trong năm mới.
Tôi gói ghém YÊU THƯƠNG được trao tặng trong năm cũ để trái tim được ấm áp. Nhớ lại tất cả những người đã chìa tay giúp đỡ hay cho tôi lời động viên trong năm cũ, đó là cách tôi đem theo LÒNG BIẾT ƠN trong hành lý năm mới.
Thật ra, tôi vẫn cầm một gói nho nhỏ đôi câu chuyện không vui, vài lời không hay từng nghe được trong năm cũ. Tôi xem nó như BÀI HỌC TRƯỞNG THÀNH gom góp được từ năm cũ, nó nhắc tôi phải khiêm tốn học hỏi nhiều hơn, nhắc tôi không được để “cái tôi” làm ngọn núi che khuất mất tầm nhìn.
Cuối cùng, dù là được hay mất, buồn hay vui, thành công hay thất bại, tôi cũng muốn gửi lại LỜI CẢM ƠN cho năm cũ, đã tặng tôi 365 ngày để gia tăng quỹ đời.
Hành lý tôi sắp xếp đã gọn, có lẽ cũng đủ dùng cho những đoạn đầu tiên của chặng đường mới, tôi lên con tàu năm mới với những hành trình mới, vững vàng hơn, cố gắng nhiều hơn.
Madam Nụ