3 câu chuyện cặp vợ chồng nào cũng nên đọc ít nhất 1 lần trong đời

Nguyên Hường/ Báo PNVN

Đối với mỗi người, tình yêu sẽ có “màu, mùi và vị” khác nhau. Đó có thể là một buổi chiều tà cùng được ai đó ngồi bình yên ngắm dòng người qua lại. Không cần sự hoàn hảo của nhau, quan trọng là sự trân trọng, thấu hiểu và cảm giác được yêu thương.

Tình yêu 1 USD

Jim làm việc tại một khu du lịch. Mỗi ngày trước khi đi làm, cậu đều được một người hàng xóm tên Jack đưa cho một tờ 5 USD để nhờ mua một túi cà phê giá 4 USD ở tiệm cà phê trong khu du lịch đó. Chuyện này kéo dài suốt mấy năm trời và ông Jack luôn giúp Jim bằng cách cắt cỏ phía trước nhà. Sau một thời gian, bà chủ quán cà phê cũng quen thuộc với gương mặt của Jim. Hàng ngày bà đều chuẩn bị sẵn cà phê cùng tờ 1 USD tiền lẻ.

Có lần, Jim tò mò hỏi người hàng xóm:

“Hạn sử dụng của cà phê rất dài nhưng sao mỗi lần ông chỉ mua một bịch?”

“Không. Ta thích như bây giờ hơn. Mỗi ngày một bịch cà phê, vừa đủ là tốt nhất”, người đàn ông mỉm cười nói. 

Có lần vì công việc vội mà Jim không kịp đến nên đã mua tạm cà phê ở tiệm khác. Thế nhưng lạ thay, chưa cần mở túi ra ông Jack đã biết đó không phải cà phê mua ở tiệm kia. Vài lần khác, Jim có thử mua cà phê hệt thương hiệu đó nhưng người đàn ông hàng xóm luôn nhận ra.


Vài năm sau, sức khỏe ông Jack yếu dần theo thời gian. Hàng ngày ông vẫn nhờ Jim mua cà phê và ánh mắt đầy mong chờ khi đưa cho anh tờ 5 USD.

Một lần, Jim mang gói cà phê về thì đã thấy ông Jack nằm trên giường bệnh. Giọng ông yếu ớt, tay nhẹ đưa ra lấy tờ 1 USD đầy trân trọng.

“Đã lâu vậy rồi cậu vẫn không biết vì sao tôi luôn mua cà phê ở tiệm này sao?”, ông lão hàng xóm mở lời.

“Bởi vì người bán cà phê cho cậu chính là bà Elena, người mà tôi yêu sâu đậm nhất. Năm đó, bố mẹ bà ấy chê tôi nghèo nên cả hai đã phải rời xa nhau. Rồi thời gian trôi đi, mỗi người có một cuộc sống riêng. Nhiều năm sau đó, vợ tôi qua đời vì bạo bệnh, các con thì đã có cuộc sống riêng, tôi muốn tìm lại bà ấy. Khi biết Elena bán cà phê ở khu du lịch và đã có con, tôi không muốn làm phiền cuộc sống của bà ấy nên lặng lẽ dõi theo bà ấy và bắt đầu nhờ cậu mua cà phê. Kể từ lần đầu tiên cậu mang cà phê về, tôi biết Elena vẫn chưa quên tôi…”


“Ông chưa từng quên bà ấy sao?”

“Năm đó khi yêu nhau, vì không thể thường xuyên gặp mặt nên chúng tôi đã lén đặt ra ám hiệu chính là gấp tờ 1 USD thành hình tam giác và gửi cho nhau qua bưu điện thay lời báo bình an. Nếu cậu để ý sẽ thấy mỗi lần nhờ mua cà phê, tôi luôn gấp tờ tiền 5 USD thành hình tam giác và cậu biết không, tờ 1 USD mà bà Elena đưa cho cậu cũng luôn được gấp như vậy. Chúng tôi không được gặp lại nhau nhưng mỗi ngày đều biết cuộc sống của nhau vẫn tốt…”

“Giờ tôi sắp phải về với Chúa rồi. Nếu Elena không nhận được tin tức của tôi, bà ấy sẽ rất đau lòng. Tôi có để ở dưới gầm giường của tôi có một chiếc hộp đựng những tờ tiền gấp sẵn thành hình tam giác. Tôi nhờ cậu hãy tiếp tục mua cà phê giúp tôi…”.

Trong tang lễ của Jack, Jim mở một chiếc hộp khác ra, bên trong là những túi cà phê được gói ghém cẩn thận và đẹp đẽ cùng rất nhiều tờ tiền lẻ được gấp thành hình tam giác. Bà Elena đã qua đời vì bạo bệnh từ nửa năm trước rồi và bà đã giao tất cả cà phê cùng tiền lẻ cho Jim để thay lời báo bình an đến ông Jack. 

Thần Tình yêu, Giàu sang và Thành công

Một người phụ nữ vừa ra khỏi nhà thì nhìn thấy 3 người đàn ông lạ râu bạc trắng đang ngồi trên ghế đá ở sân trước. Vốn là người tốt bụng, bà mở lời:

– Tôi không biết các ông là ai nhưng chắc là các ông đang đói. Hãy vào nhà và ăn một chút gì đó.

– Ông chủ có nhà không?- Họ hỏi. 

– Không, chồng tôi đi làm rồi – Bà trả lời.

– Thế thì chúng tôi không thể vào được.

Buổi chiều hôm đó, khi chồng bà trở về và được kể về câu chuyện đó, ông rất tò mò muốn biết họ là ai. Ông bảo bà ra mời 3 người đàn ông vẫn chờ từ sáng vào nhà.

– 3 chúng tôi không thể vào nhà cùng một lúc được – Họ trả lời.

– Vì sao lại vậy? – Người phụ nữ rất ngạc nhiên.

Một người lên tiếng giải thích:

– Tên tôi là Tình yêu, còn người đàn ông này là Giàu sang, kia là Thành công. Hai vợ chồng bà hãy quyết định đi, ai trong số 3 chúng tôi sẽ là người được mời vào nhà.

Người phụ nữ vào nhà và kể lại toàn bộ câu chuyện cho chồng. Người chồng mừng rỡ:

– Đây đúng là một cơ hội tốt. Chúng ta hãy ngay Thần Giàu sang vào. Chúng ta sẽ được ban thật nhiều tiền bạc và của cải.

Người vợ không đồng ý với ý kiến đó.

– Tại sao chúng ta lại không mời ngài Thành công? Chúng ta sẽ có quyền cao chức trọng, được mọi người kính nể.

Hai vợ chồng họ tranh cãi một lúc mà vẫn chưa thể đưa ra được quyết định. Cô con gái của họ nãy giờ đứng nghe trong góc phòng liền lên tiếng:

– Chúng ta nên mời ngài Tình yêu đi. Cả nhà mình tràn ngập tình thương yêu ấm áp và hạnh phúc chẳng phải tốt hơn sao.

Hai vợ chồng họ quyết định nghe theo lời con gái và mời vị thần Tình yêu vào. Thật bất ngờ khi 2 vị thần còn lại cũng đứng dậy và đi theo. 

– Tôi chỉ mời ngài Tình yêu, tại sao các ông cũng vào? Các ông nói không thể vào cùng một lúc mà?.

– Nếu bà mời Giàu Sang hoặc Thành Công thì chỉ có một mình người đó được vào. Thế nhưng vì bà mời Tình yêu nên cả 3 chúng tôi đều vào được. Ở đâu có Tình yêu, ở đó sẽ có Thành công và Giàu sang.

Bí mật mang tên “SHMILY”

Ông bà tôi đã cưới nhau được hơn nửa thế kỷ. Họ hàng ngày đều chơi luôn hay chơi một trò chơi rất đặc biệt: một người viết từ “SHMILY” ở bất kỳ nơi nào và người kia sẽ đi tìm.

Ông bà tôi viết từ đó lên cửa sổ, lên hơi nước còn đọng lại trên gương. Có lần, bà tôi còn lật từng tờ giấy nháp trên bàn để tìm thấy “SHMILY” được viết nắn nót trên tờ cuối cùng.

Những mảnh giấy nhỏ với chữ “SHMILY” được viết nguệch ngoạc khắp nơi trong ngôi nhà. Chẳng biết từ bao giờ, từ “SHMILY” bí ẩn dường như đã trở thành một phần không thể thiếu trong ngôi nhà của ông bà tôi. Và một ngày, tôi đã biết bí mật về từ tưởng chừng vô nghĩa đó. 

Ông bà tôi vẫn tiếp tục trò chơi đi tìm từ “SHMILY” cho đến khi bà mắc bệnh ung thư. Bà tôi yếu dần và đến lúc không thể đi lại được nữa. Một ngày kia, chúng tôi phải chấp nhận sự thật quá đau lòng. Bà tôi qua đời. Chữ “SHMILY” được viết nguệch ngoạc màu vàng trên một dải lụa hồng đặt cạnh giường bà vào hôm bà mất.

Sau khi tất cả họ hàng và những người quen biết ra về, ông tôi lại gần nơi bà nằm và hát cho bà nghe. Ông hát mà không khỏi nghẹn giọng. Tôi không bao giờ quên được khoảnh khắc ấy, khi biết rằng tình yêu là vĩnh cửu.

Tôi quyết định hỏi ông tôi sau bao năm thắc mắc về ý nghĩa của “SHMILY”. Đó cũng là lần đầu tiên sau bao nhiêu năm, tôi được biết “SHMILY” đơn giản là “See How Much I Love You” (Hãy xem anh yêu em nhiều đến nhường nào).

NGUỒN: Theo Báo Phụ Nữ Việt Nam

Link bài: 3 câu chuyện….

(https://phunuvietnam.vn/3-cau-chuyen-cap-vo-chong-nao-cung-nen-doc-it-nhat-1-lan-trong-doi-512020237182143777.htm)

Rate this post

Bài viết liên quan

Bình luận

Required fields are marked *