Lái xe trong một môi trường đầy bụi bặm, chiếc xe có thể “bốc đầu” hoặc lật ngang bất cứ lúc nào và không hề có Google Map… là những khó khăn các phi hành gia NASA phải đối mặt trên Mặt trăng cách đây 50 năm.
Ngày 31-7-1971, hai phi hành gia David Scott và Jim Irwin thuộc sứ mệnh Apollo 15 đã trở thành những người đầu tiên lái xe trên Mặt trăng, khoảng 2 năm sau khi con người đầu tiên đặt chân lên vệ tinh tự nhiên của Trái đất.
Xe đi trên Mặt trăng (LRV) đã giúp nhân loại tiến xa hơn trên Mặt trăng, theo đúng nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Sử dụng LRV, các phi hành gia đã đi được xa hơn, thu thập được nhiều mẫu vật hơn trên Mặt trăng và đem về Trái đất.
Lái xe trên Mặt trăng không phải trải nghiệm dễ dàng: không có đường, bụi bặm, trọng lực yếu và chẳng có bản đồ nào. “Bụi có thể xâm nhập vào bất kỳ chỗ nào”, nhà sử học Brian Odom của Cơ quan hàng không vũ trụ Mỹ (NASA) viết trên trang Mashable.
“Apollo 11 chỉ đơn giản là đưa người ta lên đó. Họ chui ra và nhìn ngắm xung quanh rồi chui vào, trở về Trái đất”, ông Odom mô tả. Trên thực tế, các phi hành gia Apollo 11 chỉ đi bộ được khoảng 800m và nhặt gần 23kg mẫu vật các loại.
Tuy nhiên, với NASA, con số này là chưa đủ. Do ngân sách dành cho các sứ mệnh khám phá Mặt trăng dần eo hẹp, cơ quan này muốn tận dụng tối đa mỗi lần phóng và thế là LRV ra đời để giúp con người đi xa hơn, thu được nhiều mẫu vật hơn trên Mặt trăng, theo nhà sử học NASA Odom.
Dự án LRV gặp khó khăn ngay từ đầu vì thiếu các điều kiện thực tế trên Trái đất để thử nghiệm. Vượt qua nhiều khó khăn, các nhà khoa học và phi hành gia của NASA đã chế tạo thành công 4 chiếc LRV.
Số tiền cho việc này cũng không hề rẻ: 38 triệu USD cho việc chế tạo 4 chiếc LRV (tương đương 249 triệu USD theo thời giá hiện nay). Chỉ có 3 xe được đưa lên Mặt trăng trong các sứ mệnh Apollo 15, 16 và 17. Chiếc thứ tư đã bị rã lấy phụ tùng sau khi sứ mệnh Apollo 18 bị hủy bỏ.