Tác giả: Lê Hoàng
—–
Lâu rồi mình không nắm tay nhau cùng đi dạo?
Bao lâu rồi anh không còn tặng hoa, tặng gấu bông cho em những dịp vu vơ?
Bao lâu rồi anh không còn được nghe tiếng cười giòn tan của em, vẻ nũng nịu của em, khuôn mặt giận dỗi của em???
Anh chẳng biết từ bao giờ, mình không còn nắm tay nhau trò chuyện suốt đêm, không còn những khoảnh khắc riêng tư của hai đứa nữa… Có lẽ từ hồi có con, hay từ ngày anh lập công ty riêng nhỉ? Em hay trách anh vô tâm, không để ý đến cảm giác của em. Em cũng hay trách anh đi sớm về khuya, không bận tâm đến việc nhà… Còn anh, vẫn đem cái lý lẽ “cùn” ngàn đời của đàn ông ra mà giải thích, rằng :”Anh phải kiếm tiền lo cho em và con”, “Anh còn nhiều mối quan hệ xã hội cần tạo dựng, em đừng trách anh nhiều nữa!”…
Ngày hôm nay, anh lật lại album ảnh cưới, rồi coi lại những tấm hình chụp trong điện thoại từ ngày quen nhau, anh mới biết anh sai rồi… Cho dù bận rộn cỡ nào, thì với anh, em và con mới là quan trọng nhất, chứ không phải là công việc. Anh xin lỗi…
Ngày mới quen nhau, anh ấn tượng ở em bởi nụ cười tươi, vẻ năng động và yêu đời của em luôn khiến anh cảm thấy tràn đầy năng lượng. Vậy mà, cưới em về, anh lại vô tâm mà quên cả lời hứa khi cầu hôn em, là sẽ khiến em luôn vui tươi như vậy mãi mãi. 3 năm bên nhau, chúng mình đã giận hờn, đã hiểu lầm, đã mệt mỏi đến mức có những lúc muốn buông tay. Nhưng anh thật may mắn vì đến giờ, em vẫn kiên nhẫn ở bên anh, chịu đựng những tính xấu của anh, những vụng về của anh, và chăm sóc chu đáo cho thiên thần bé bỏng của hai đứa mình nữa… Cảm ơn em!
Anh nhớ, lúc yêu nhau, anh có hứa sẽ làm thơ tặng em, em cười :”Chờ anh viết tặng em bài thơ, chắc tới Tết Ma-rốc quá”. Chắc em chẳng nhớ đâu… Nhưng hôm nay, “tức cảnh sinh tình”, anh mạnh dạn thử làm vài câu vu vơ, hy vọng em đừng cười chê nhé :
Có đôi lúc nửa đêm anh tỉnh giấc
Chợt rùng mình sợ hãi vu vơ
Và chợt thấy đời mình trống vắng
Khi nghĩ rằng cuộc sống thiếu em
Anh ao ước giá như em biết được
Với riêng anh, em quan trọng dường nào
Và cuộc sống có em là tất cả
Sống là yêu – xin em nhớ điều này
Xin đừng quên – dù đời có ra sao
Anh vẫn luôn ở bên em mãi mãi
Hơn tất cả những gì anh đã nói
Và mọi điều có ở thế gian này…
Mình sẽ cùng nhau đi qua vài chục năm cuộc đời nữa, em nhé! Anh ít khi nói ra, nhưng mong em luôn biết : anh yêu em hơn tất cả mọi thứ trên đời…
#thplove
#thpyeu
Tình cảm quá, chúc anh chị hạnh phúc