Chị quét rác bị đánh và nỗi đau chung

Lê Thanh Phong (Lao Động)
 


Nguồn: Internet

 
Đúng là “Đọc dòng tin này, không ai trong chúng ta không đau xót.” Nhiều khi tui không muốn lướt mạng, đọc báo cũng vì sợ gặp những tin như vầy. Không gì sợ bằng đạo đức suy đồi, lương tri suy thoái.

Trần Quí Thanh

 

—–
 

Chị Trần Thị Thanh (33 tuổi, nhân viên vệ sinh môi trường) nhắc nhở người dân đổ rác đúng nơi quy định trước cửa nhà số 7 Nguyễn Hữu Huân (Hoàn Kiếm, Hà Nội) thì bị hai người, một nam, một nữ, lao vào đánh bất tỉnh.
 
Đọc dòng tin này, không ai trong chúng ta không đau xót. Đau cho chị nhân viên quét rác và đau cho chính mỗi người. Xã hội mà chúng ta đang sống vẫn còn có những hành động phi đạo đức như vậy. Chúng ta ngại nói đến cụm từ “băng hoại đạo đức”, nhưng nó cứ bày biện ra trước mắt, không nhận cũng không xong. Thà chấp nhận nó, chẩn bệnh chính xác để có phương án trị liệu.

Đất nước làm sao có thể phát triển khi nền tảng đạo đức xã hội đang bị đổ vỡ. Những chuyện tưởng chừng như rất nhỏ nhưng cho thấy rõ sự rạn nứt của cái nền đạo đức. Lỗ nhỏ làm đắm thuyền lớn, chúng ta có biết bao nhiêu lỗ nhỏ như vậy đang đe dọa con thuyền đạo đức từng ngày.

Hai người xông ra mắng chửi, đánh đập một người quét rác đến bất tỉnh phải nhập viện, người đó là phụ nữ, vậy thì còn chi để nói nữa.

Người phụ nữ đó đã làm gì đến nỗi bị người ta hành hung? Xin thưa rằng, chị nhắc nhở các hộ kinh doanh mặt tiền đừng xả rác, nên bỏ rác đúng nơi quy định. Đúng ra, khi bị nhắc như vậy, mọi người phải tự mình thấy xấu hổ, phải có lời xin lỗi, nói tiếng cảm ơn người quét rác. Không, họ đã làm điều mà con người ở xã hội văn minh không thể tưởng tượng được.

Ngoài việc đánh đập một người cô thế, khinh khi nghề nghiệp của công nhân vệ sinh, điều nguy hiểm hơn là người ta xả rác bừa bãi và hoàn toàn không có ý thức giữ gìn vệ sinh công cộng và bảo vệ môi trường. Nhiều người xem xả rác ngoài đường là chuyện đương nhiên và bổn phận của người quét rác là phải đi dọn, không lo dọn rác mà nhắc họ thì họ chửi, họ đánh. Bạo lực sẵn sàng đổ xuống đầu người lương thiện là chị quét rác thì còn chỗ nào để chừa đây!

Những người này đã tự hạ thấp nhân cách mình là một chuyện, làm xấu xã hội là một chuyện, và còn nữa, họ đã không giáo dục được gì cho con cái họ hơn là dạy cho chúng những thói hư tật xấu, coi thường phẩm giá người khác và phẩm giá của chính mình. Con cái họ khó có thể trưởng thành và phát triển nhân cách tốt một khi có những ông bố, bà mẹ hung hăng dữ tợn như vậy.

Đánh chị quét rác là chuyện hiếm, nhưng đổ rác ra đường là chuyện phổ biến. Một quốc gia mà công dân xả rác đầy đường, đầy phố, đời sống không văn minh, ứng xử không lịch sự, thì thôi khoan hãy nói chuyện hóa rồng thành hổ.

Link bài: Chị quét rác bị đánh và nỗi đau chung
 
 

Rate this post

Bài viết liên quan

Bình luận

Required fields are marked *