Tác giả: Nguyễn Thị Lệ Thúy
—–
Gửi chồng yêu, cảm ơn anh đã làm chồng của em!!!
Anh à, vậy là hơn 11 năm chúng mình bên nhau rồi anh nhỉ, nhớ lại hồi mới cưới nhau em lại sinh con đầu lòng luôn nên em phải nghỉ làm ở nhà chăm con. Một mình anh ngược xuôi vất vả để kiếm tiền nuôi hai mẹ con. Là trụ cột gia đình, trên vai anh gánh vô vàn trách nhiệm, hàng vạn những áp lực, nhiều lúc mệt mỏi anh cũng không than thở vì sợ em lo lắng mà cứ âm thầm một mình chịu đựng. Mỗi lần nắm tay anh, em thường nói: “Sao tay anh cứng thế!”. Anh chỉ cười và nói: “Vì em và con phải gắng sức kiếm tiền, vì thế tay anh mới cứng”. Cầm bàn tay đầy những vết chai sạn của anh, em thấy mắt cay cay, nước mắt lăn dài trên má. Em khóc vì hạnh phúc, khóc vì thương anh.
Đã 11 năm trôi qua, có lẽ không phải là quãng thời gian dài trong cuộc đời mỗi con người, nhưng đối với một cuộc hôn nhân đó là một quãng đường dài đằng đẵng, là sự cố gắng, hi sinh của chồng. Bao nhiêu sóng gió đã qua đi, đến giờ em đủ can đảm để nói với anh rằng, em thấy rất hạnh phúc khi được làm vợ anh.
Chồng à! Em cảm ơn anh đã luôn độ lượng bỏ qua những lỗi lầm của em. Còn nhớ! Ngày mới cưới, những áp lực dồn lên vai cả hai, mọi thứ khiến em quá lạ lẫm, khiến em khó chịu, mỗi ngày anh đi làm về, không an ủi, động viên anh thì thôi, còn nói những lời khiến anh bị tổn thương. Nhưng anh chỉ im lặng, lặng lẽ ra ngoài ngồi, rồi một lúc sau vẫn quay vào ôm em, thủ thỉ với con.
Em biết bản thân mình chưa thật sự hiểu chuyện. Chồng à! Em xin lỗi chồng nhiều lắm và cảm ơn chồng đã bao dung, nhẹ nhàng với em. Cảm ơn anh vì lúc nào cũng luôn chủ động cầm tay em trước đám đông, tự tin giới thiệu em là vợ anh. Cảm ơn anh đã bao dung một đứa con gái mới tập tành làm vợ, làm mẹ em xin hứa sẽ trở thành người vợ tốt của anh. Có lẽ ngoài bố ra, không có một người đàn ông nào tốt với em như anh. Em thấy thật may mắn khi được làm vợ của anh.
Không biết tương lai sau này rồi sẽ ra sao, nhưng hiện tại em thấy mình hạnh phúc lắm! Sống trong tình thương yêu của anh, em chẳng cần quan tâm thế giới vội vã ngoài kia. Biết rằng “Con đường tới hạnh phúc còn dài lắm, để có được phải đánh đổi mồ hôi, nước mắt và quan trọng là trái tim chân thành”. Vậy hãy hứa với em, dù con đường phía trước có mệt mỏi, chông gai đến đâu, vợ chồng mình cùng cố gắng anh nhé! Em sẽ mãi là hậu phương vững chắc của anh… Yêu anh!!!
Nhờ biết đến cuộc thi “Người Tân Hiệp Phát Yêu” mà em đã có cơ hội nói lời cảm ơn đến anh Người chỉ đến một lần trong đời, rồi ở rất lâu trong trái tim em.
Em vẫn còn nợ anh 1 bữa cơm với những món ăn 2 vợ chồng yêu thích, với không gian lãng mạn mà từ khi Nhím Sóc chào đời mình chưa có dịp cùng nhau thưởng thức. Hy vọng với sự đồng lòng và tình yêu bao la anh sẽ giúp em sớm hiện thực hoá điều đó anh nhé!!!