Tác giả: Trần An Minh
—–
GỬI NGƯỜI TÔI YÊU
Mình đã bên nhau 40 năm
Nghĩa tình kết tóc đến trăm năm
Vui buồn, cay đắng đều chia sẻ
Vẫn nắm tay nhau hết chặng đường…
Ngày ấy mình nghèo mà vẫn thương
Nhà giáo quanh năm mấy đồng lương
Rau cháo bên nhau đàn con nhỏ
Tự nhủ sống sao mãi vẹn tình…
Thương nhau từ lúc tóc còn xanh
Giờ đầu bạc trắng biết bao lần
Tính cách đôi bên dường hiểu hết
Vợ chồng duyên nợ mấy trăm năm?
Giờ thì bà ốm lúc tôi chăm
Mình dựa vào nhau nào khó khăn?
Vẫn vai kề vai, kề áp má
Như thuở đôi mươi, lúc trăng rằm…
Các cụ vẫn nói con chăm cha
Chẳng bằng một góc bà chăm ông
Tôi với bà đây, tình trọn kiếp
Bởi chữ nợ duyên, bước hồng trần…
Quà dành tặng bà bài thơ thôi
Đơn giản như ngày mình chung đôi
Tôi học anh Trần Quí Thanh đó
Làm thơ tặng vợ nói đôi lời…
Nếu mà bà vui nói với tôi
Trả lời tôi dẫu dăm ba lời
Tôi biết bà văn hay chữ tốt
Đừng có cười tôi “gàn” “dở hơi…”
—Trần An Minh—