Tác giả: Đinh Thị Trang Nhung
Vợ viết cho chồng đúng ngày 9 năm trước mình bước chung đôi. 9 mùa xuân đi qua, 9 mùa dấu yêu đã viết được thành thơ, nhạc. Tình yêu bước sang trang mới, hiện hữu nơi thiên thần bé bỏng, kết tinh và hòa nhịp trong từng ngày lớn lên của con…
Bạn bè vợ vẫn hỏi phải chăng cuộc sống của vợ chồng mình toàn màu hồng? Vợ lắc đầu, mình cũng giống như mọi gia đình khác, cũng có những lần cãi vã, những cuộc xung đột…Nhưng sau mỗi lần ấy, chúng mình đều hiểu rằng, sự kết nối giữa hai đứa là vĩnh cửu và mãi mãi…
Ngày xưa, vợ vẫn mơ có chàng Bạch Mã hoàng tử đón mình về dinh với cuộc sống như trong mộng. Giờ thì vợ đã có định nghĩa hạnh phúc cho riêng mình…
Hạnh phúc của vợ là sau ngày dài mệt mỏi, được trở về nhà, dựa vào vai chồng, nghe tim mình cất tiếng hát…
Hạnh phúc là được chồng nắm chặt tay trong cơn đau vượt cạn, để biết rằng mình không cô độc…
Là được nhìn thấy ánh mắt rạng rỡ của chồng, đôi tay lóng ngóng lần đầu ôm con để cay nhòe khóe mắt…
Chồng bảo, với chồng món quà tuyệt vời nhất mỗi ngày là được trở về nhà sau ngày dài mệt mỏi, là được ăn bữa cơm ngon vợ nấu. Nào có cầu kì gì đâu, vài con cá suối kho, dăm quả cà muối, bữa cơm giản dị ấy mà ngon đến lạ kì, nó níu chân chồng trở về sau mỗi chuyến đi xa. Hạnh phúc giản dị thế thôi đấy!
Vợ chỉ muốn nói với chồng rằng: Hãy nắm chặt tay vợ, đi tận cuối con đường…chồng nhé!
Đinh Thị Trang Nhung