Tác giả: Phan Nguyễn Minh Thức
—–
GỬI EM, VỢ YÊU!
Biết “Người Tân Hiệp Phát yêu”
Bao nhiêu hâm mộ, bao điều quan tâm.
Chuyện mình vừa quá mười năm
Cũng là êm ngọt, cũng mầm hoa xuân.
Tình yêu nền tảng hôn nhân
Tơ duyên se kết hai thân một đời
Bên nhau chia ngọt sẻ bùi
Vun trồng hạnh phúc cùng vui tháng ngày…
Xưa kia ước hẹn thật đầy
Thời gian trôi mãi … đắm say nhạt dần.
Điều gì tổ ấm ta cần
Cho bằng giữ lửa tình xuân nồng nàn.
Yêu thương là bí quyết vàng
Mỗi ngày chăm sóc dịu dàng cho nhau.
Sớm mai dành ánh mắt sâu
Nụ hôn ngọt lịm bắt đầu niềm vui.
Chào nhau bằng nụ cười tươi
Tinh thần hứng khởi, thêm ngời tự tin.
Cuối tuần chồng “soái”, vợ xinh
Hẹn hò ôn kỷ niệm mình thuở nao.
Tựa đầu, trong dạ xuyến xao
Rạp phim gợi nhớ tuổi nào mộng mơ.
Chung tay dìu dắt con thơ
Tương lai tươi sáng đang chờ ta xây.
Bữa cơm ấm áp quần quây
Kể cho nhau chuyện cả ngày đã qua.
Một nhà tình cảm thiết tha
Vị yêu nồng đượm chan hòa trong tim.
Cửa nhà sẽ mãi ấm êm
Khi yêu thương góp đầy thêm vào lòng
Chẳng quên đồng vợ đồng chồng
Biển Đông tát cạn, sáng hồng đời ta.
Đêm ngày vang khúc tình ca
Của quan tâm với đậm đà yêu thương.
Hành trình tươi đẹp thơm hương
Tự ta tạo dựng thiên đường cho ta.
Cảm ơn em trọn tuổi hoa
Dành cho anh cả nữa là hy sinh
Chẳng ham hư ảo hoa vinh
Dù chồng áo rách mà tình thiết tha.
Khổ cực này sẽ trôi qua
Chỉ cần cố gắng sẽ là thành công
Về nhà mệt hóa hư không
Nhà là có vợ đượm nồng vị yêu.