– Chị Hằng nè, chị có chỗ nào… kín nhất chỉ tôi xem với?
– Đồ quỷ! Chú đừng tưởng Cung Trăng này hoang vắng rồi làm bậy, tôi la lên tới Ngọc Hoàng!
Chú Cuội gãi đầu:
– Chị hiểu lầm, tôi chỉ muốn giấu một vật vô cùng quý giá của chúng ta nhưng chưa tìm ra chỗ nào thật bảo đảm…
– Nè, tôi với chú ngoài chung Cung Quảng thì có gì chung mà chú bảo “của chúng ta”?
Chú Cuội dáo dác nhìn quanh rồi chìa ra một tấm bản đồ:
– Thì chính cái mảnh đất chung sống này làm tôi lo, nên lâu nay tôi âm thầm đo đạc thật cặn kẽ từng hòn đá, từng hang hốc lưu dấu chân chúng ta qua hàng ngàn năm rồi vẽ thành tấm bản đồ hiện trạng Cung Trăng này, phòng sau này một ngày xấu trời nào đó có đại gia xuất hiện tuyên bố đây là đất của họ thì có cái trưng ra cho thấy chính chúng ta mới là chủ nhân đất này…
Chị Hằng trố mắt:
– Chú ngu quá! Gần đây đúng là tin tức dưới kia khiến tôi lo lắng không biết nơi tụi mình cư ngụ mấy ngàn năm qua hiện đang ở trong hay ngoài “ranh quy hoạch” của Thiên đình. Nhưng bộ chú quên là người ta chỉ cần ban hành vài cái quyết định thì bản đồ, sổ đỏ, sổ hồng của chú sẽ biến thành mớ giấy lộn? Trừ phi…
Cuội ngẩn người:
– Ừ hén, nhưng chị nói “trừ phi” là sao?
– Trừ phi ở đây có cái gì đó khiến không đại gia nào dám xớ rớ tới… Nhưng đó là cái gì cà?
Thỏ ngọc nãy giờ hóng chuyện, giờ thò đầu ra góp:
– Chuyện hai người đang nói có liên quan gì đến chuyện củi lửa thiên đình mà khắp nơi đang xôn xao bàn tán không vậy?
Chú Cuội và chị Hằng nghe tới đó thì đồng vỗ trán:
– Trừ phi dời cái lò Thái thượng Lão quân về đây!