Tác giả: Mẹ Sóc Gấu gửi tới Ông Láng giềng chung chăn
—–
Đôi lúc thèm được yêu
Đây là cảm xúc lẫn lộn nhất em góp nhặt lại gửi tới anh, người 1 nhà.
Anh à, vậy là vợ chồng mình chung chăn đã 6 năm rồi, vẫn kém thời gian yêu 1 năm a nhỉ. Mới có bấy nhiêu thời gian thôi, mà 2 ta đã trải qua bao khó khăn rồi. Từ ngày a bị quai bị phải 5 viện điều trị 5 ngày, rồi những tưởng, sẽ chẳng có mụn con nào, Tưởng sẽ phải xa cách mãi mãi, sau ca mổ thập tử nhất sinh ngày em sinh bé đầu, vậy giờ lại có 2 cô công chúa nhỏ bé rồi.
Chẳng biết trong tim anh, trong suy nghĩ anh, e giờ đứng chỗ nào, bởi thời gian rảnh nào thì anh lại ngồi ôm nàng ta, bấm bấm, chơi chơi, con vợ hờ của anh chiếm hết khoảng thời gian nh dành cho em.
Nhiều lúc em ước, giá như em được yêu chỉ bằng nửa tình yêu anh dành cho em quãng thời gian ta yêu nhau thôi thì sẽ vui biết mấy. Có lẽ, em sẽ thấy mình là người hạnh phúc hơn hạnh phúc hiện tại em đang có. Em thèm những bữa anh tan ca về sớm, đưa 3 mẹ con vi vu lượn phố, hay săm con diều cả nhà ra bờ ruộng thả. Em thầm nghĩ có những buổi tối, a cất chiếc điện thoại đi, ngồi chăm chú hơn nghe vợ con bi bô kể vài ba câu chuyện tào lao ngoài cuộc sống hay đưa buôn dưa hấu, dưa lê vài câu về bộ phim đang chiếu. Em cũng từng mỉm cườ hạnh phúc, khi có bữa anh dẹp bớt chuyện cá nhân, lên giường sớm ngủ cùng vợ con, chẳng phải gì, chỉ là có chút riêng tư, vợ chồng mình tâm sự, giãi bày hay chỉ là cùng nhau xem bộ phim hàn mới chiếu.
Có đôi lúc nghĩ hay tại mình quá cầu toàn, nên đòi hỏi hơi nhiều ở phía anh. Chẳng phải vì ai, cũng chỉ tại tim em yêu anh quá nhiều.
Nhớ ngày xưa khi còn đang yêu, em từng nghĩ, rồi sau này, biết đâu em và anh có duyên đi tiếp, được về chung 1 nhà, e sẽ tha hồ có thời gian để tựa vào vai anh mỗi khi mỏi, hay nhận được cái ôm từ về sau khi em đang nấu cơm hay giặt giũ. Chẳng phải lo vụng trộm hay ngại ngùng như lúc đang yêu. Thế nhưng 6 năm rồi, anh nhỉ, có lúc mệt em chỉ biết thở dài ủ rũ 1 mình mà thiếu mất đôi bờ vai anh để e tựa. Hay có lúc vừa nấu ăn vừa nghĩ, hình như có anh đang ôm phía sau, rồi tự mỉm cười 1 mình. Và có cả những khi, đi dạo chơi ngoài phố, thấy gia đình người ta chụp choẹt tình cảm, thấy thèm cảm giác được chồng thoải mái, tự nhiên bày tỏ tình cảm trong những phô ảnh lưu kỷ niệm yêu thương.
…
Em nghĩ hay tại mình cầu toàn và xem nhiều phim Hàn lãng mạn, nên cứ thèm cảm giác yêu mãi như thể mới đang yêu.
…
Bỗng em chợt tỉnh, thế giới này chẳng lãng mạn giống phim. Hạnh phúc em có được dẫu chẳng thật tròn trĩnh, bởi cuộc sống còn nhiều lo toan lẫn cám dỗ. Em vẫn có những hôm mặt lặng thinh không biểu lộ cảm xúc, nhưng trái tim bỗng rộn lên niềm vui sướng, khi a đón tay với bó hoa, món quà anh mua tặng vào ngày sinh nhật, ngày 8/3, valentine hay 10/10. 6 năm rồi, chưa năm nào anh quên những ngày kỷ niệm đó (à, có ngày kỷ niệm ngày cưới thì anh chẳng nhớ ngày nao nữa). Hay có hôm em mệt, thì chẳng ngại chi chạy vôi ra hiệu thuốc mua ngay, chỉ thiếu mỗi tự tay nấu nồi cháo và tự tay xúc cho em thôi.
….
Bất chợt có lúc em lại nghĩ, nếu 6 năm nước, sau lần chia tay, e với anh chọn dừng lại và đi trên 2 cung đường khác, thì liệu rằng, bây giờ, trên 2 hành trình song song ấy, em có quên nổi anh khi khoác tay 1 người mới không? Có lẽ không anh à, bởi trong 6 năm qua, có đôi lúc chỉ là thoáng lại đôi ba kỷ niệm, nhưng trọn tình yêu và suy nghĩ chỉ thuộc về anh.
Dẫu biết chặng đường còn dài, mọi chuyện không thể nào nói trước, nhưng em mong, đường chúng ta đi chỉ có một và mãi chỉ là duy nhất thôi anh nhé, bố 2 công chúa của em.
p/s: Có đôi khi, anh có nghĩ tới người phụ nữ khác thì chỉ trong phút giây rồi quay lại nghĩ trọn về em nhé, ông xã ah.
Anh đã đọc được thư em rồi. Tưởng gì, chứ em thèm cứ thèm đi nhé.
Đọc được dòng tâm sự này thì trời cũng vừa kịp tối, phi vội chiếc xe ra phố, chọn 1 bó hồng kèm hoa sao voẹ vẫn thích. Đứng đợi lấy 1 con vịt quay cho bữa tối gia đình.
Dừng xe ở cổng, chỉnh chu lại trang phục, vô kho tìm lấy chiếc lọ hoa nhỏ, cát tỉa và cắm bình hoa đẹp nhất có thể, chưng luôn phòng khách. Nhặt mớ rau, luộc vội và bày mâm cơm. 6h, bà xã về cùng 2 công chúa, nhà ciửa sạch tinh tươm, mâm cơm bày sẵn chờ, vội tắm rửa và cho 2 công chúa ăn. Rồi đĩnh đạc mời bà xã xuống dùng cơm.
Ai tặng hoa đó anh? Bữa nay cơm ai nấu thế? Bà xã đi từ ngạc nhiên này tới nhạc nhiên khác. Trong khi tôi tủm tỉm cười, ăn đi em, sau cả nhà đi lượn phố nhé.
Chắc bà xã chả nghĩ là teong lời tâm sự gói ghém gửi THP tôi đã kịp đọc.
Thực sự cảm ơn cầu nối THP đã cho tôi biêts. Hạnh phúc chí có được khi jos đến từ trái tim. Tôi sẽ cố gắng biến cảm giác thèm của bà xã mình thành 1 điều hiển nhiên có được trong những ngày tháng còn lại trong chặng đường đi cùng tôi
Hạnh phúc quá