Hạnh phúc khi chồng nắm chặt tay

Tác giả: Nguyễn Thị Đào

—–

HẠNH PHÚC KHI CHỒNG NẮM CHẶT TAY

Trong cuộc sống này, biết bao câu chuyện hạnh phúc và biết bao khoảnh khắc hạnh phúc mà chắc chắn ai cũng ít nhất một lần trải qua, hạnh phúc của tôi đơn giản lắm, nhưng từ khi biết yêu và có gia đình, tôi hiểu hơn về hai từ “Hạnh Phúc”,với tôi nó chỉ đơn giản từ những cái năm tay thật chặt của chồng, cùng ánh mắt nhìn đầy thông cảm, sẻ chia. Chính những cái năm tay an ủi, động viên và chia sẻ ấy đã làm tim tôi tan chảy, hạnh phúc bắt đầu từ những điều giản dị ấy đã dắt chúng tôi đi qua bao tháng năm giông bão trong cuộc sống này.

Còn nhớ, thời mới cưới chính bàn tay ấm áp của anh đã bao lần năm tay, dúi vào tay tôi những củ khoai lang nóng hổi trong những đêm ôn bài tới kỳ thi giúp tôi có thêm niềm hạnh phúc và niềm vui vượt qua bao khó khăn để lấy bằng cử nhân như bao người khác.

Rồi những năm đầu có anh, hạnh phúc đến với tôi từ những cái năm tay trong những đêm tôi mệt mỏi thời đầu có bầu, chỉ cần cái năm tay của anh tôi sẽ ngủ thật ngon không mộng mị. Hay nhiều lần tôi hậu đậu đánh rơi làm mất tiền, mất hết giấy tờ với tâm trạng buồn bã thì anh lại năm tay an ủi rằng: để anh sắp xếp chở em đi làm lại giấy tờ nha”. Cho đến những bữa cơm chiều tôi lỡ quên để nồi canh khô hết nước, hay nồi cá kho cháy khét thì anh vẫn năm tay tôi với ánh mắt trách yêu rằng thôi hôm nay ăn tạm để mai anh nấu cái khác ăn cũng được mà… hạnh phúc lại đong đầy trong bữa cơm nghèo với nồi cá khét cùng chén mắm anh chan.

Nhớ những ngày tôi mới đi làm ở công ty, vất vả và bị sếp la mắng, lần nào tôi cũng về nước mắt ngắn dài đòi bỏ việc. Anh năm tay tôi động viên tôi tiếp tục công việc của mình, nhờ vậy mà giờ đây tôi đã vượt qua những khó khăn và vững vàng trưởng thành nhiều hơn trong công việc của mình.

Hay những lần cơn hen hành hạ tôi suốt những ngày dài nằm viện, tôi muốn buông bỏ hết mọi thứ chỉ riêng duy nhất bàn tay anh không buông tôi, ánh mắt và bàn tay năm chặt mỗi khi tôi khó thở, niềm hạnh phúc lại len lỏi dâng tràn để tôi chiến đấu vượt qua bệnh tật mà có thể mim cười, năm tay anh cùng xuất viện.

Ngày tôi sinh cún, tôi biết rằng lần vượt cạn lần này sẽ không có ba mẹ, anh chị bên cạnh, chỉ mình tôi đối diện với bệnh viện và căn phòng lạnh lẽo với những chiếc áo blu trắng và bên ngoài hành lang chỉ có anh đang chờ. Trước khi vào phòng sinh, tôi cố tỏ vẻ bình tĩnh nhưng anh vẫn năm tay tôi thật chặt nhìn tôi và ánh mắt chứa chan niềm đông viên cùng cái gật đầu mà không nói, có lẽ chỉ anh biết lòng tôi đang hồi hộp lo sợ nên đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh để đưa cún chào đời bình an. Khi giữa lúc tôi đang mơ màng trên băng ca sau cơn vượt cạn thì một bàn tay ấm áp, sần sùi đã năm chặt tay tôi, ngước nhìn tôi bắt gặp ánh mắt nhìn tôi âu yếm mà không nói khiến nước mắt tôi cứ tuôn trào không kiềm chế được vì hạnh phúc. Và anh lại năm chặt tay tôi trong một đêm dài không ngủ vì niềm hạnh phúc khi hơn 10 năm gia đình tôi lại có thêm thành viên mới.

Hạnh phúc của tôi đơn giản vậy, dù ngày thường hay những khoảnh khắc trọng đại trong cuộc sống thì chỉ cần cái năm tay thật chặt từ bàn tay thô ráp sần sùi của người đàn ông ấy mà tôi có thêm niềm tin trong cuộc sống, những lần chia sẻ qua những cái năm tay thật chặt của anh đã giúp tôi có thêm nghị lực vượt qua mọi khó khăn cùng anh đi hết đoạn đường 10 năm có nhau trong cuộc đời. Dẫu biết rằng hạnh phúc đến với mỗi người qua những cảm nhận khác nhau, nhưng với tôi hạnh phúc đến từ những điều nhỏ nhặt khi có bàn tay chồng năm chặt để cùng san sẻ, yêu thương.

Đi qua hơn 10 mùa yêu thương, tôi cũng dần dần nhận ra rằng: hạnh phúc gia đình đôi khi rất cần những sự hy sinh từ hai phía và dù trong hoàn cảnh nào thì với chồng cũng năm chặt tay để động viên nhau vượt qua vì đường đời không bao giờ bằng phẳng mà còn biết bao gập gềnh, gian truân phía trước. Khi chúng ta mỗi ngày một trưởng thành thì hạnh phúc càng đến nhiều hơn từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống, từ những đứa con, từ những việc nhà được chồng gánh vác, và từ những tiếng cười giòn tan trong mỗi bữa cơm chiều.

Cảm ơn anh, cảm ơn bàn tay thô ráp ấy đã mang lại  hạnh phúc và bình yên khi mỗi đêm về khi được anh năm chặt tay tôi vào lòng để cả trong giấc mơ tôi cũng hạnh phúc vì không lo mình phải chập chờn….

 

 

Rate this post

Bài viết liên quan

Bình luận

Required fields are marked *