Mười năm tròn em không gọi tên anh

Tác giả: Hồ Thị Bé

—–

GỬI ANH THƯƠNG,
Mười năm tròn em không gọi tên anh
Như hồi ta yêu nhau, say trong men đắm
Thay vào đó là “Bố mi” liệu có khô khan quá?
Nhưng đó là khi tình yêu thành trách nhiệm phải không anh?
Mười năm ấy, chúng ta là một gia đình
Gác lại những mộng mơ thời son rỗi
Nơi chúng ta khép khoảng riêng mình lại
Nắm chặt bàn tay xây dựng một mái nhà
Chúng ta đến với nhau không hề có xa hoa
Em rất nhớ những bữa cơm trong gian nhà thuê chật chội 
Trời nóng bức, một tay anh quạt cho em ăn khỏi mồ hôi rơi xuống
Đêm rã cánh tay làm gối em nằm
Làm vợ anh rồi em lại thành sinh viên
Vì anh bảo, là phụ nữ em phải càng cố gắng
Chỉ có học mới đưa mình vươn lên trong cuộc sống
Để khi cơ hội đến bên không vuột mất của mình
Khi sự học của em sắp hoàn thành
Vợ chồng mình lại đón thiên thần bé bỏng
Niềm hạnh phúc được làm cha làm mẹ vượt lên tất thảy
Để anh thay em chăm sóc con, cho em tới giảng đường
Đó là những ngày bầu sữa căng vì đến “cữ” của con mà giờ học chưa xong
Những khó khăn quá lớn tưởng chừng không vượt qua được mất
Nhưng chỉ cần anh nắm tay và ngắm nụ cười thiên thần, em quên hết
Bước tiếp và vững vàng đến đích với thành công
Những ngày anh công tác xa nhà cứ ngày một dài thêm
Anh bảo: “Mẹ nó” và con ở nhà cố gắng 
Không có bố ở bên, mẹ phải luôn gồng gánh 
Việc công ty, việc nhà sẽ vất vả hơn đây
Những ngày con ốm, nửa đêm em chỉ một tay
Ở nơi xa bố cũng thức đêm cùng mẹ
Không giúp gì nhiều nhưng đó cũng là san sẻ
Để em thấy mình mạnh mẽ vượt qua 
Có những lần con giận dỗi vì bố xa nhà
Con thèm được đi chơi công viên cùng bố
Được bố đưa đến trường để bạn không hỏi nữa
Được rồi con gái, bố về bố sẽ bù
Em biết rằng, người đi xa sẽ nhớ nhiều hơn
Và anh đang hy sinh vì điều lớn lao hơn thế
Những dòng tin trong đêm khuya em biết anh trăn trở 
Vì ngôi nhà nho nhỏ của riêng mình 
Tra chìa khoá và mở toang căn phòng 
Anh bảo em: “Mẹ nó” mở mắt ra nào – xem gì đây nhé
Món quà tặng em và con sau 10 năm có lẻ
Và chúng ta lại bắt đầu tổ ấm ở nơi đây
Em cũng ước ao về chốn yên ấm, đủ đầy
Nhưng anh biết không, chỉ cần khi có anh ở đấy
Thì nắng cháy mưa sa em vẫn thấy bình yên đến vậy
Đừng đi xa nữa “anh yêu”, xa thế đã đủ rồi 
Mười năm chặng đường gian nan biết bao nhiêu
Nhưng lửa thử vàng mới thấy điều ý nghĩa 
Khi tình yêu đã biến thành tình nghĩa
Hai tiếng “Gia đình” thiêng liêng lắm phải không anh?
Chúng ta bên nhau từ khi mái đầu xanh
Và nắm tay nhau qua nhiều năm nữa nhé
Dù cuộc đời có nhiều dâu bể
Cuối con đường ta vẫn mãi bên nhau.

Không biết khi đọc những dòng này “bố mi” có nghĩ rằng mẹ sến súa quá không.Nhưng thật sự rằng,  khi đọc được câu chuyện tình 40 năm của chú Thanh và cô Nụ, trong sự ngưỡng mộ rất lớn, “mẹ” nhận ra rằng: Ý nghĩa của cuộc đời của mỗi con người không phải là ta xây được bao nhiêu căn nhà mà là gia đình ta hạnh phúc như thế nào, bố ạ. 
Cám ơn lắm BTC cuộc thi “Người Tân Hiệp Phát yêu” đã tạo cơ hội cho những người tiêu dùng có thêm sân chơi ý nghĩa này.

#thplove

#thpyeu

Rate this post

Bài viết liên quan

One Comment

Bình luận

Required fields are marked *