Tác giả: Phạm Thị Nụ
—
Hôm qua thấy má ngồi ghi ghi chép chép, hỏi ra mới biết Má làm thơ hồi đáp cho bài thơ “Tâm sự 40 năm” của Ba.
“Người lịch sự người ta viết cho mình mình phải trả lời chứ!” Má trả lời thiệt dễ thương…
“Người lịch sự người ta viết cho mình mình phải trả lời chứ!” Má trả lời thiệt dễ thương…
(Trần Uyên Phương)
***
Chín tháng bảy một nghìn chín bảy chín
Mốc thời gian ghi nhớ mãi trong đời
Hai cái chén – hai đôi đũa – 1 chiếc giường cũ kỹ
Hai đứa mình đã sát cánh bên nhau
Bao giông bão, bao gập gềnh sóng gió
Những tháng ngày rét mướt với phong ba
Anh – vẫn vững tay chèo trong giông bão
Đưa con thuyền Tân Hiệp Phát vươn xa
Cảm ơn Anh vì lời thơ Anh đã viết
Cho riêng em – với ngần ấy năm dài
Cảm ơn Anh – bờ vai làm điểm tựa
Tiếp cho em thêm sức mạnh trong đời
Anh không có hoa nhưng tình anh đẹp nhất
Anh không có quà nhưng gia sản là “Anh”
Anh không văn chương nhưng em hiểu tận tường
Tư, Phương, Bích là gia tài – Anh quý
Ngoài kia, dẫu cuồng phong, bão tố
Trong gia đình – ta vẫn mãi bình yên
Bờ vai vững chắc – anh làm điểm tựa
Em nguyện làm chút tia nắng ban mai
Bao hy vọng, với niềm tin ta có
Dẫu gập ghềnh, dẫu bão táp mưa sa
Không khuất phục Anh – người thuyền trưởng
Luôn vững tay chèo, quyết tiến với năm châu
Tạ ơn Chúa vì Người luôn gìn giữ
Bốn mươi năm – Ta vẫn mãi bên Mình
Tình vẫn thắm và tim nồng vẫn ấm
Cho nhân gian chung một tiếng cười
Cho Má gọi tiếng Ba như đã từng được gọi
Bốn mươi năm … tiếp nữa bốn mươi năm!
– Phạm Thị Nụ –