Ngọc Phương/ Khối ICS
—–
Thấm thoát đã gần 12 năm rồi, từ ngày tôi gia nhập vào mái nhà Tân Hiệp Phát. Số năm ấy, không quá dài nhưng cũng không phải là ngắn, ngần ấy năm đã đủ giúp tôi có những trải nghiệm, thử thách và làm thay đổi cách suy nghĩ và hành động trong tôi. Trong nhiều trải nghiệm đó, có một trải nghiệm mà đến ngày hôm nay tôi vẫn nhớ mãi. Chuyện là thế này.
Vào một ngày đầu tháng 04 năm 2018. Khi mà tôi đang một mình tất bật với công việc thực hiện Master data trong thời gian thiếu nhân sự, số lượng yêu cầu công việc tại thời điểm đó rất nhiều, và luôn bị hối thúc gấp, gấp, …từ các phòng ban, tôi thật sự cảm thấy áp lực, … Và rồi tôi nhận được một lời đề nghị từ Trưởng phòng của tôi: “Em qua phòng họp gặp anh chút xíu, …”
Lúc đó, trong đầu tôi chợt thoáng qua những suy nghĩ bâng quơ rằng, không biết mình có thực hiện yêu cầu master data nào sai không? Hay là có khách hàng nào phản hồi không hài lòng về mình trong quá trình trao đổi, thực hiện yêu cầu? Hay mình đã làm gì liên quan đến công việc mà Sếp chưa hài lòng? …
Và chuyện gì đến cũng sẽ đến, khi cánh cửa phòng họp vừa khép lại, cũng là lúc tim tôi đập nhanh hơn, ngồi xuống ghế, tôi vội vàng hỏi Sếp trước: “Có chuyện gì mà nay họp kín vậy “Pác”- cách xưng hô mà tôi vẫn thường gọi Sếp”. Sếp cười cười bảo: “Có chuyện gì đâu? Bữa giờ công việc Master Data thế nào rồi, ổn không? Có nhiều yêu cầu lắm không”. Tự nhiên nghe đến đây, tôi nhẹ người hẳn ra, vậy là công việc mình không sao, không bị ai phàn nàn rồi.
Sau khi trả lời cho Sếp xong, Sếp tiếp lời tôi: “Hiện nay Luy (chị phụ trách mảng MM/WM) đã nghỉ rồi, Phước sẽ qua thay thế vị trí của Luy, như vậy sắp tới vị trí PM/QM của Phước sẽ trống, em có suy nghĩ và nguyện vọng qua vị trí mới này không?” Nghe đến đây, người tôi như bị đứng lại, sao Sếp lại hỏi mình như vậy, điều mà mình không nghĩ sẽ xảy ra, và cũng không dám nghĩ sẽ xảy ra. Bởi công việc giữa 2 vị trí Master Data Management và Business Analyst là hoàn toàn khác nhau, nên tôi cảm thấy như chùng lại và không đủ tự tin với lời đề nghị của Sếp.
Tôi sợ rằng, nếu tiếp nhận công việc mới mà mình không làm được thì sẽ ảnh hưởng đến Sếp và team của mình. Chắc có lẽ Sếp đã thấy được sự lo lắng của tôi nên đã trấn an và động viên tôi, như một trong những nội dung của Giá trị cốt lõi “Không gì là không thể” của tập đoàn Tân Hiệp Phát: “Tạo cơ hội và có trách nhiệm với các thành viên để họ phát huy tối đa năng lực của mình. Liên tục giúp mọi người nhận thấy sự tích cực và sức mạnh trong công việc, giúp họ tin rằng họ có thể thay đổi trong mọi hoàn cảnh, thể hiện lòng tin vào vai trò của đồng nghiệp”. Sếp như nguồn động viên, tiếp thêm sức mạnh cho tôi để tôi “Tư duy tích cực và tin rằng “Mình làm được”. Luôn hướng đến kết quả, không bỏ cuộc cho đến khi đạt được kết quả;”. Và có thể nói, tôi đã “liều mình” nhận lời đề nghị này của Sếp.
Và gần một năm rưỡi trôi qua, tôi đã có thêm nhiều thử thách, bài học mới, giúp tôi trải nghiệm nhiều cung bậc của sự thành công, thất bại cùng với sự bỡ ngỡ của lần đầu làm quen với công việc mới. Cảm ơn mái nhà Tân Hiệp Phát đã hướng tôi sống và làm việc theo tinh thần của Giá trị cốt cõi, nơi mà được đúc kết từ những bài học kinh nghiệm về thành công, thất bại của TGĐ Trần Quí Thanh, làm kim chỉ nam cho sự thay đổi trong suy nghĩ của cá nhân tôi nói riêng và những ai đã và đang là thành viên của đại gia đình Tân Hiệp Phát. Cảm ơn Sếp đã cho tôi cơ hội thay đổi mình với tinh thần: “Không gì là không thể!”.
Ngọc Phương