Tác giả: Van Dinh Nguyen
Ngày mình quen nhau…Cũng “biển xanh, nắng vàng và cát trắng”, anh nắm tay em đi dọc bãi biển, nhặt những con ốc sóng đánh vào bờ, nghe hàng thùy dương lao xao bài ca của biển… Vậy mà cũng đã 7 năm trôi qua rồi em nhỉ? Ngày anh cầu hôn, chúng mình đã hứa với nhau những gì em nhớ không? “ Cho dù cuộc sống sau này có bận rộn đến đâu vẫn giữ khoảng thời gian yêu thương cho nhau…”…
Anh vẫn đùa “ Đời không giống như mơ”… Cuộc sống sau hôn nhân không dễ dàng như mình tưởng… Hai con người xa lạ về sống chung “ khép đôi mi chung một giờ” với bao khó khăn có lúc tưởng chừng không thể vượt qua được… Anh gác lại bao đam mê tuổi trẻ, mải mê trên những cung đường để lo cho cuộc sống em và con bớt vất vả… Nhiều đêm anh thức khuya bên những bản vẽ công trình, bên tách café đắng nhìn em và hai con đang say giấc, anh chỉ muốn cố gắng làm việc thật nhiều để lo cho ba mẹ con đầy đủ, dồn hết yêu thương cho gia đình mình
Anh cảm ơn em vì từ ngày thành vợ thành chồng, chưa ngày nào đi làm về mà anh không thấy bữa cơm chiều ấm nóng đầy các món ngon được đặt sẵn trên bàn. Nhà cửa tinh tươm và hai con thơm tho quấn quýt. Anh biết, việc công ty của em rất bận rộn, nhưng chưa bao giờ em ngừng cố gắng để chăm sóc gia đình, làm hậu phương vững chắc cho anh.…
Anh đã từng nghe ai đó ví cuộc sống sau hôn nhân như người đầu bếp nấu một món ăn với bao hương vị: từ ngọt ngào cho đến đắng cay chúng mình đều đã trải qua… Có nhiều lúc chưa hiểu nhau, có những giây phút giận hờn, nhưng sau cùng vẫn là tình yêu dành cho nhau theo thời gian càng bền vững…
Cả anh và em đều từ bỏ nhiều đam mê của mình, “gọt giũa” bản thân để vừa vặn với nhau hơn, giữa hai đứa mình giờ đã có một “sợi dây” gắn kết là hai thiên thần bé bỏng, kết tinh tình yêu hai đứa, là động lực để hai vợ chồng cố gắng…
Viết những dòng chữ này gửi tham gia chương trình Cùng Người Tân Hiệp Phát Yêu, anh chợt nhớ ra rằng lâu lắm rồi chúng mình không đi bên nhau, không cùng nhau trở về với biển… Anh nhớ rằng em rất yêu biển, yêu những con sóng lao xao xô bờ cát, yêu không khí bình yên để thả hồn mình theo từng hàng thông reo vi vút… Yêu cả tuổi 20 ồn ào sôi nổi ngày em gặp anh… Ước được tự do nô đùa, tự do trở về với cái thời mình yêu nhau ấy, tự do tỏa sáng bên anh…
Hàng thùy dương vẫn xanh mướt, biển vẫn xanh, nắng vàng và cát trắng… Tất cả đang đợi em và anh trong mùa hè đáng nhớ này…
#thplove
#thpyeu
Van Dinh Nguyen