Hạnh phúc đôi khi chỉ giản đơn như vậy thôi đấy!

Tác giả: Van Dinh Nguyen (Bài viết của vợ tác giả sau khi nhận được món quà “Anh nhớ rằng em rất yêu biển“)

—–

Gửi Ban tổ chức cuộc thi “Người Tân Hiệp Phát yêu”  !

Đây là bài cảm nhận của bà xã mình khi nhận được bài viết, mình xin gửi đến BTC ạ : 

“Biển chiều đầy sóng vỗ tóc em xoã bay mênh mang biển xa

Em đã đến bên tôi hồn nhiên, đôi chân giỡn sóng xô bờ

Biển chiều đầy sóng vỗ, giấc mơ đã qua bao giờ bao giờ

Bao cách xa xoá nhòa năm tháng, em có quên chiều xưa”

Em đọc được bài viết anh dành cho em trên trang web của Tân Hiệp Phát, cảm giác xúc động ùa về… Em bất ngờ thật sự! Em không thể nghĩ người mà em vẫn nghĩ “khô như ngói”, người mà đã lâu không còn dành cho em những lời “có cánh” lại có thể viết những dòng yêu thương đến vậy. Đúng là “Đàn ông yêu bằng mắt, phụ nữ yêu bằng tai”, sao mà ngọt ngào đến thế anh nhỉ? Món quà anh định dành tặng em một chuyến đi về biển ấy đánh thức bao kỉ niệm em vẫn nhớ!

Anh còn nhớ bài hát anh đàn em hát ngày xưa bên bờ biển ngày mình mới quen nhau không đấy? Mối tình sinh viên đẹp như mộng giữa chàng sinh viên Bách Khoa với cô nữ sinh sư phạm đã cập được bến bờ hạnh phúc… Chúng mình là số ít những cặp đôi yêu nhau thời sinh viên mà đi đến được đích cuối cùng…

Mình gặp nhau trong buổi giao lưu giữa liên chi đoàn hai khoa cùng tham gia chuyến đi từ thiện về miền quê ven biển… 18 tuổi, tóc em dài xanh mướt, chẳng biết chuyện chúng mình có được gọi là “tình yêu sét đánh” không anh khi từ cái nhìn đầu tiên đã ấn tượng rồi yêu nhau lúc nào không biết…Anh học trước em 2 khóa, đàn rất giỏi… Đêm đốt lửa trại trên bãi biển hôm ấy, bài hát “ Em vẫn như ngày xưa” chính là bài hát đầu tiên gắn kết chúng mình với nhau…

Hai đứa đều yêu biển đến lạ… Quê anh vùng biển, tình yêu với biển đã ngấm vào máu thịt… Tình yêu trải qua bao khó khăn thử thách, hai đứa về “góp gạo thổi cơm chung” với bao khó khăn vất vả… Chúng mình đã nắm tay nhau vượt qua tất cả, giờ thì mình đã có một ngôi nhà nhỏ, hai thiên thần đáng yêu là sợi dây gắn kết mãi mãi giữa em và anh…

Cuộc sống sau hôn nhân không dễ dàng như chúng mình tưởng… Có cãi vã, có giận hờn, giống như cuộc sống của bao gia đình trẻ khác, bởi chúng mình từ hai con người xa lạ vì tình yêu mà về sống chung tránh sao khỏi khác biệt…

Lâu lắm rồi chúng mình cũng không dành nhiều thời gian cho nhau, anh bận rộn với việc lo toan kinh tế, em mải miết với “sự nghiệp” làm mẹ, tình yêu của chúng mình đã chuyển sang một trang khác mà em vẫn hay đùa “tình yêu mang mùi bỉm sữa”… Chẳng còn những giây phút lãng mạn như xưa, chẳng còn tình yêu mang màu cổ tích… Mình về với thực tại, với hạnh phúc gom nhặt từng ngày, từ bữa cơm ấm nóng em nấu, từ bát cháo vụng về anh chăm em ngày ốm…

Cũng đã lâu rồi mình chẳng còn trở về với biển như cái thời yêu nhau, có chăng về quê cũng vội vàng rồi lại tất tả trở lại với guồng quay của cuộc sống hối hả…Bất chợt chiều nay nghe ai hát “ biển chiều nay sóng vỗ…” kỉ niệm miên man trong lòng… Ôi chao! Nhớ!

Vậy mà anh hiểu những gì em đang mơ ước, một chuyến đi về miền biển như ngày xưa mình quen nhau. Buổi sáng, mình sẽ cùng đi cào ngao, đêm xuống đi câu mực… Em muốn dậy thật sớm đón những tia nắng đầu tiên ùa xuống biển, nhìn mặt trời đội biển như hòn lửa nhô lên lúc ban mai…Lao xao đâu đó tiếng chợ cá làng Ngư phủ… Và rồi khi đêm xuống, chúng mình cùng đốt lửa trại, anh ôm đàn cho em hát…Chỉ tưởng tượng thôi em đã tim mình loạn nhịp… Em sẽ lại được kề vai anh, cảm giác bình yên khi được nắm tay người em yêu thương nhất…

 Sẽ không phải là một giấc mơ phải không anh? Nụ cười em tươi như hoa, rạng rỡ tỏa sáng bên anh mùa hè này…. Hạnh phúc đôi khi chỉ giản đơn như vậy thôi đấy!

“Biển chiều đầy sóng vỗ, giấc mơ đã qua bao giờ bao giờ/ Ai cách xa phai nhờ trí nhớ, em vẫn như ngày xưa…”

RẤT CẢM ƠN BTC !

Rate this post

Bài viết liên quan

Bình luận

Required fields are marked *